copy of tmddesign old multiply blog

Pageviews

Friday, November 23, 2012

An Lộc và tôi, bài 1, một chuyện dài nhiều kỳ, by duongtiden



.


Ghi chú ngày 11 tháng  9 năm 2013: Khi viết loạt bài này đầu tiên tôi chưa kiểm chứng được những ngày tháng chức vụ của tướng Hưng  nên trong các bài có khi tôi gọi ĐT Hưng có khi là Tướng Hưng, thay vì đi tìm từng chữ để sửa lại cho đúng, hôm nay tôi xin đính chính chung như sau: Khi nhận chức tư lệnh SĐ5, cấp bực của ông là Đại Tá, tới tháng 3/72 kỷ niệm ngày thành lập SĐ5 ông mang cấp bậc Chuẩn Tướng nhiệm chức, tới tháng 4 thì trận đánh An Lộc bắt đầu, cuối trận tử thủ thành công ông lên một cấp bậc như tất cả binh sĩ tử thủ An Lộc là Chuẩn tướng thực thụ (mỗi cấp bậc có hai bậc trong đó là nhiệm chức rổi thực thụ trước khi qua cấp bậc trên nữa) . Cho nên trứơc trận An Lộc ông là Chuẩn tướng một sao, sau đó vẫn là Chuẩn Tướng, chỉ lên cấp bên trong từ nhiệm chức lên thực thụ .
.
.


Tháng tư năm nào, cho dù ở đâu, chuyện VN xưa bao giờ cũng trở về, làm trằn trọc một người Việt Nam ...

.

Tháng tư là tháng mang một sự kiện lớn lao đến cho thị xã An Lộc, Tỉnh Bình Long năm 1972, bắt đầu một mùa hè đỏ lửa. An Lộc, xã Tân Lập Phú hay là Hớn Quản, một tỉnh lỵ nằm về phía Bắc Saigon, cách chừng hơn 100 cây số đường chim bay, nằm trên quốc lộ 13, từ SG sẽ đi thẳng lên Bình Dương, qua Bến Cát, qua ngã ba Chơn Thành, rồi thẳng lên Tầu Ô, Tân Khai, Xa Trạch, Xa Cát đến Xa Cam rồi ngay sát nữa là Thị Xã An Lộc, trung tâm của Tỉnh Bình Long. Tiếp tục Quốc Lộ 13, thẳng lên quận lị cuối của BL là Lộc Ninh, thẳng qua đến biên giới của Cam Bốt đi tiếp tới thành phố Snoul.

.

z-td-anloc-map1.jpg picture by tddesign

.


An Lộc và tôi, hay tôi và An Lộc. Chắc An Lộc chẳng biết tôi là ai, vì khi tôi rời trường tiểu học An Lộc về SG học lớp đệ thất, niên khóa 1963 tại trường trung học Nguyễn bá Tòng. Tôi còn qúa nhỏ, mới hơn 10 tuổi. Chuyện của một đứa bé 10 tuổi và An Lộc. Mấy chục năm sau được viết lại.

.
Đó là quyết định của mẹ tôi, cho tôi v ề SG:
_Thôi, đến lúc nó phải về học ở SG rồi.

Ba tôi thì không thắc mắc chuyện đó.
_ Cứ để nó học ở đây, làm giấy xin miễn tuổi, ở đây khỏi phải thi vào đệ thất.

Tôi học sớm một tuổi, nên về SG sẽ phải học trường Tư Thục, còn ở lại thì học trường công, Trung Học BL.

Trường Trung Học tỉnh Bình Long còn gần nhà tôi hơn là trường tiểu học nữa, bước ra sau nhà đi vài thước là nhìn thấy nó rồi. Dẫy nhà nằm sâu thụt lùi phía sau đồi, cách xa đường chính phía trước, sân trước trường có mấy cây mít, mà tôi hay để ý những khi ra trái non, và những trái mít non này khó mà lớn thêm được nữa vì tôi và mấy đứa bạn trong cư xá xéo góc đối diện, thường hay vặt ăn non những trái mít nhỏ, chấm muối, chát và mặn, chẳng ngon lành gì. Nhưng có lẽ cái thú tham lam chiếm hữu nó cao hơn là đợi trái mít lớn lên và ai đó sẽ hái chúng mất.

.
Kể ra, tôí mà về SG rồi thì ba tôi ở một mình chắc buồn hơn. Mẹ tôi sẽ đưa thằng em út từ SG về ở với ba tôi thay thế, giống như tôi đã sống ở đây suốt hai năm lớp nhì và lớp nhất với ba. Hai cha con sống với nhau trong căn nhà của cư xá công chức, gồm hai dẫy, có năm khối nhà liên kế, mỗi khối gồm 4 căn, ngay bên hông Tòa Hành Chánh tỉnh, hay là chi khu, sau này là tiểu khu Bình Long. Khu cư xá đầu tiên này nằm ngay đằng trước bệnh viện Tỉnh Bình Long, là nơi rất ư là hấp dẩn, và kinh hoàng đối với một đứa nhỏ nhiều tò mò như tôi. Nhất là cái nhà xác nằm bên hông bệnh viện, phía bên con đường chung với Ty Công Chánh Bình Long, đó là nơi ba tôi làm việc. Ty Công Chánh tỉnh Bình Long nằm ở góc đường đi Phú Lố, đối diện với Bịnh Viện Bình Long.

.

z-td-anloc-nhatoi-map.jpg picture by tddesign

.

Ba tôi đi làm hàng ngày còn gần hơn tôi đi học nữa. Ông chỉ nhẩy lên xe đạp, theo đường chính, hay đi tắt qua phía sau nhà. Còn tôi thì phải đi ra con đường bên hông khu Toà Hành Chính Tỉnh, là một khu rộng lớn, đường bao bốn mặt. Tôi đi bộ ra góc Bịnh Viện và trường Trung Học, bên này là hàng rào của khu toà Tỉnh Trưởng, đi tới góc đường quốc lộ 13, trường Tiểu Học Thượng, dành cho người Thượng, có nội trú trong đó, nằm xéo góc bắt đầu ở góc đường đổ dốc theo quốc lộ vào chợ. Còn trường Tiểu Học An Lộc thì nắm đối diện, quẹo phải đi dọc theo đường, cũng là quốc lộ 13, bên này là Tòa Hành Chánh, thì bên kia đường là trường Tiểu Học.

.
Cái cổng đầu tiên, nằm gần cuối trường, có cây phượng già bên trong. Trường có sân đất rất là rộng, nằm dọc theo quốc lộ 13, đối diện Tóa Hành Chánh, có bề mặt đường khá dài, và sâu. Cái cổng thứ nhì nằm phiá trên đầu, gần dẫy phòng học thẳng góc với đường chính, đây là khu lớp nhì và lớp nhất. Còn khu các lớp thấp hơn thi nằm tuốt dẫy nhà bên dưới, cách một cái sân rông ơi là rộng. Có mấy lớp phòng học nằm ngang, và dĩ nhiên là có treo một cái trống ở khu nhà giữa, để đánh tùng tùng những giờ bắt đầu vào học và ra chơi, rồi ra về.


Tôi còn nhớ, ngày học hai buổi, sáng, hình như tới 9 giờ mới học, tới 11:30 là nghỉ trưa, về nhà ăn cơm, rồi tới chiều hình như 2 giờ hay 2:30 mới học lại, học tới 4:30 hay 5 giờ chiều. Lúc tôi học lớp nhì và lớp nhất thì như vậy, còn lớp nhỏ hơn thi không còn nhớ có học hai buổi không. Mấy đứa lớn nhà ở xa, như trong Xa Cam, hay dưới chợ, dưới xa cuối tỉnh, thì ở lại buổi trưa, mang theo cơm ăn. Sau này, tỉnh lấy cái nhà giam cũ, một phòng bằng đá của Pháp làm ra, cách trường một khoảng đường, sửa lại, làm nơi cho học sinh ở xa, buổi trưa tới đó ăn cơm, và có chỗ nằm nghỉ. Tôi còn nhớ, lúc làm lễ khánh thành, có bà phó tỉnh trưởng hay đến nhà tôi chơi, cắt băng khánh thành, còn tôi thì, lúc đó lọc lớp nhì, cũng mắc quần xanh, áo trắng, đi giầy vải Bata, đánh bôi kem trắng lên trên mặt vải của giầy, đứng hai hàng làm hàng rào danh dự cho lễ khánh thành.


Lúc đó, có Phượng và một hai cô bạn, nhà ở trong Xa Cam, cách đó ba cây số, Xa Cam là đồn điền cao su gần thị xã nhất. Tôi nhớ rõ Phượng, lớn hơn tôi nhiều, khá xinh đẹp, hay mặc cái áo bà ba nâu nhạt, bạc mầu, khi đạp xe đạp cho khỏi dơ cái áo trắng bên trong, vào lớp mới cởi áo ra, chỉ còn áo trắng, và dĩ nhiên là có thêm cái nón lá nữa. Lúc đó, tôi nhìn Phượng, phục lắm vì có xe đạp riêng, còn tôi thì chỉ đi bộ đi học hàng ngày, vì nhà rất gần. Còn cái xe đạp của ba tôi, thì hình như, cái yên xe cao lắm. Lúc đó tôi chỉ mới có 9, 10 tuổi gì đó. Còn thấp với cái xe đạp người lớn. Hình như cái xe đạp của Phượng, nó là một cỡ xe nhỏ, nhỏ hơn xe của người lớn một chút.

.

An Lộc trong mùa hè đỏ lửa 1972 ..

.

z-td-anloc-nhatoi-new.jpg picture by tddesign-1

.

Cứ thế mà ngày tháng đi qua, mỗi ngày ba tôi đi làm, tôi đi học, buổi trưa, cơm tháng được mang tới nhà, treo bằng cái gà mên nhôm trên cao với cái móc sắt bên cửa sổ cho chó đừng nhẩy lên tới. Mỗi sáng gần trưa, tôi về trước ba tôi, lấy gà mên xuống, mở cửa nhà và cái cửa sổ to ra, mở hết cửa bên trong nhà cho mát, rồi chơi ngoài vườn chút, thì ba tôi cũng về, hâm cơm lên rồi hai cha con ăn với nhau. Sau đó ngủ trưa, ba tôi đi làm lại trước, tôi đi học sau. Chiều tôi về trước, gọi mấy thằng bạn cùng khu dẫy nhà công chức, mang banh ra sân vận động, phía trước Tòa Tỉnh Trưởng đá banh, ngó chéo qua lại là trưởng tiểu học của tôi. Cứ như vậy, rồi tắm mưa, đá banh đầy bùn sình đất đỏ. Kéo nhau về, bên hông khu nhà liên kế 4 căn của tôi là bãi đất trống, phía trước nhà cũng trống, chỉ mới có đường đất. Phía trước đường quay về hướng bắc đã có ba khối nhà liên kế đối diện với bịnh viện. Phiá sau khu tôi chỉ có hai dẫy nhà, mặt tiền quay về hướng nam, nhìn về rừng cao su Xa Cam.


 z-td-anloc-nhatoi-dtl.jpg picture by tddesign


Bên miếng đất trống sát đường với Tòa Tỉnh Trưởng là cái bơm nước bằng tay, chính giữa mảng sân xi măng nhỏ. Chúng tôi đùa giỡn lăn lộn ra miếng xi măng, bơm nước cho nhau, tắm cho sạch đất bùn đỏ, mang theo cả xa bông, tắm kỳ cọ cho đã, chỉ việc thay nhau gạt cần, bơm nước lên xối. Khỏi về nhà tắm lại, đỡ phải xài nước trong bể nước ở nhà, Mà mỗi tuần phải có xe nước của đồn điền cao su bên trong Quản Lợi chạy ra, đi con đường phục vụ phía sau nhà, đút vòi nước to đen vào cái lỗ trên tường, bơm nước xuống cho đầy bể nước của mỗi nhà, qua cái lỗ hổng trên tường phía sau nhà bếp. Nhà nào cũng vậy, có cái bể nước, có caí lỗ vuông trên cao cho xe bồn thò vòi nước to vào xả xuống. Cái xe bồn nước của đồn điền cao su Pháp, có tài xế, và một người phụ, đi phía sau, cầm vòi nước, xả vào bồn, sau đó ló đầu nhìn vào cái lỗ coi đầy hồ chưa, rồi khóa nước, đi tới nhà kế tiếp. Với năm khối nhà, hai mươi căn nhà, xe bồn nước phải đi tới mấy chuyến, cung cấp nước xài cho cư xá công chức, hoàn toàn miễn phí, như một thỏa thuận của đồn điến cao su và phía chính quyền tỉnh Bình Long. Còn họ lấy nước ở đâu thì tôi không biết vì còn nhỏ quá.



còn tiếp rất nhiều kỳ ...

.



by duongtiden, duongtiman. an loc binh long he do lua, chuyen Viet Nam, tu truyen tmd, tmddesign.

No comments:

Post a Comment

Labels Loại Bài

Followers

Blog Archive

About tmd.design

My photo
a place for architectural design and others ... more , viết truyện lẩm cẩm tào lao và nhiều nữa .. contact: tmd.design@yahoo.com
Powered by Blogger.