copy of tmddesign old multiply blog

Pageviews

Saturday, August 15, 2009

Loạt bài con thuyền tháng bẩy, 77 chuyến đi tìm tự do ... bài thứ sáu . by duongtiden

.
.

.

Loạt bài con thuyền tháng bẩy, 77 … tiếp theo bài thứ sáu ..

.
tiếp theo bài thứ năm kỳ rồi … tự nhiên cái máy ghe lụp bụp ít tiếng rồi ngừng nổ ..
.
 

.

Làm sao cho máy ghe nổ lại đây?  

.
 

Ghe ngừng hẳn, bây giờ tôi cũng không qúa bàng hoàng với những chuyện kỳ cục đang xẩy ra nữa, từ sáng sớm tới giờ, chì có vài giờ ngôi trên xe đò là còn êm ả ngủ chập chờn hay nghĩ bậy. Sau đó, cỡ chừng một tiếng là lại có thêm chuyện quái đản không như ý xẩy ra. Bây giờ tới cái máy ghe ngưng chạy, khói trắng bốc ra từ hầm máy. Chắc là có cái gỉ cháy hay nóng lắm. sau khi tan khói, tôi cũng bò vô coi máy, tất cả đều xúm lại, chung quanh máy khá chật chội.
.
 

Lần đầu tiên thấy cái máy ghe mới, nói chung là chú ý đến cái máy, trước đó trong đời có lẽ cũng nhìn thấy hầm ghe, hầm máy tầu nhiều lần, chỉ có cái không có dính líu gì nên không để ý tới máy thôi. Cái máy Nhật hiệu Yanmar, khá đẹp, nhỏ gọn, tuy nhiên đặt vào cái ghe nhỏ này, thì chật chội trong hầm ghe, máy chiếm gần hết chỗ trong đó. Tôi kiếm được cái khăn vụn, lau máy cho bóng, những chỗ náo không nóng, he he hy vọng nhờ lau chùi sạch, máy sẽ thương tình nổ lại chăng. Ai chắc cũng có một lần trong đời từng làm như vậy, khi không biết làm gì khác hơn. Cũng mò ra là phần bên dưới hộp số, khói trắng bốc ra từ đó, phần nối ống cây láp chuyền quay ra trục chân vịt, khúc này dễ bị nước cặn chung quanh văng vào trục máy nóng làm bốc khói trắng chăng.
.
 

Tôi không rành máy lắm, nhưng cũng nghĩ ra là máy nóng quá nên đứng máy, cũng không đúng, có vòi hút nước sông mát vào, rồi phun nước nóng trở ra bên hông ghe, làm nguội máy bằng nước sông mà. Vậy cái gì làm cho máy đứng lại, chỉ còn hộp số bị nóng thôi.
.
 

_ Từ trước giờ có bao giờ máy ghe đang chạy mà bị nóng, ngưng máy, bốc khói như vầy không? Tôi nỏi PhD.

_ Không chưa bị lần nào.

_ Vậy thì mấy hôm nay tụi bay có làm gì cái máy ghe không? Tôi hỏi tiếp.

_ Có hôm qua có chuẩn bị thay dầu máy cho chuyến đi, với lại máy mới rô đa xong, giờ thay dầu lần đầu tiên. Dao trả lời.
.
 

Hôm qua PhD và Dao xả nhớt ra, thay dầu mới, chuẩn bị cho chuyến đi. Tôi rờ đầu máy thì không thấy nóng lắm, nhưng chỗ hộp số chuyền ra trục quay thì nóng lắm. Tôi mới hỏi:
.
 

_ Thay dầu gì, dầu máy, rồi có thay dầu hộp số không ?

_ Thay dầu có một loại à, hôm qua hai thằng bàn là loại máy này mới, có lỗ thông dầu giữa máy và hộp số, nên chỉ đổ dầu một nơi, rồi dầu thông qua bên kia. Dao trả lời. PhD vẫn im lặng không nói gì, coi như đúng như vậy.
.
 

Bây giờ tôi sực nhớ cái xe Honda của tôi, có lần được Thắng, bạn chụp hình và chơi Basketball, học kỹ thuật Cao Thắng, thỉnh thoảng có sửa xe Honda, thay dầu, rửa carburator cho tôi. Có nhìn Thắng làm, đi mua hai loại dầu khác nhau, dầu máy lỏng, dầu hộp số rất là đặc, dầu máy thì xả rồi thay, dầu hộp số chỉ châm khi thấp cạn thôi khỏi thay, vì nhớt rất đặc. Thắng giải nghĩa rất kỹ cho tôi biết.
.
 

Như vậy là hai ông nội này PhD và Dao, chẳng biết gì về hai loại nhớt của cái máy tầu Yanmar này hết, không hề biết là có hai loại nhớt khác nhau nữa, chưa nói chuyện máy và hộp số có lỗ thông nhớt với nhau. Nhớt máy, để chạy máy loãng hơn vì piston cử động nhanh và nóng. Nhớt hộp số đặc hơn cho răng bánh xe trong hộp số không mòn, nên nhớt đặc. Hộp số không nóng bằng máy, vì không có đốt nhiên liệu, gây nổ trong đó. Hồi học máy nổ hai thì, bốn thì đã có được dậy trong môn Vật Lý khi học ở trung học.
.
 


_ Như vậy là từ nãy giờ, nổ máy ghe đi lâu nhất, hộp số không có nhớt, nên nóng quá, đứng kẹt, không quay, làm máy chết. Tụi bay xả nhớt hộp số, rồi chỉ đổ dầu máy, tưởng là nhớt dầu máy sẽ tràn thông qua hộp số. Tụi bay còn không biết là nhớt hộp số khác nhớt máy nữa. làm bậy rồi. Tôi giải nghĩa, có hai loại nhớt khác nhau cho máy và hộp số, không có chuyện xài chung chỉ một loai dầu máy.
.
 

Thiệt là ngao ngán, toàn là tài tử hết, mấy đứa tôi có bao giờ làm chủ cái ghe, biết máy móc gì đâu, chỉ có tiền mua mọi thứ, và có cái ngu và gan, điếc không sợ súng, cái gì cũng liều mạng làm càn vì ngu không đủ hiểu biết thôi. Tôi và PhD đi lục lọi lọi hết tất cả những thùng nào có dầu nhớt ra, gom một đống nhớt cũ, không có nhớt mới, chỉ có nhớt máy. Tôi hỏi cái cây thăm dầu ở đâu, kéo ra coi thì nhớt máy đầu đủ, mới thay. Chỉ cho Dao và PhD coi dầu máy lỏng như thế nào. Mở nắp dầu hộp số ra, thì thiệt là khô queo và rất nóng, tuy nhiên cũng quệt được dầu sót lại ra để thấy dầu nó đặc như thế nào.
.
 

Bây giờ chỉ còn dầu máy đã xài rồi, thay kỳ rồi giữ lại, hay có từ trước không rõ, còn dầu hộp số thay ra thì không biết đã quăng đi đâu. Không còn cách nào khác, nên tôi và PhD đành đổ dầu máy cũ, còn thừa vào trong hộp số của máy ghe. Chỉ hy vọng sẽ nổ máy lại được và chạy được trên sông, rồi tính sau. Bây giờ ngồi bàn tính và đợi cho máy thiệt nguội mới tính chuyện cho nổ trở lại.
.
 

Từ sáng tới giờ mấy chuyện xẩy ra ngoài vòng kiểm soát, ngoài sức hiểu biết, nên giờ PhD rất yên lặng hơi bực bội cho những trục trặc xẩy ra. Tôi và PhD cũng đã bàn với nhau từ trước,không có hy vọng đi xa tới bờ bên kia của đại dương, mà chỉ hy vọng ra được hải phận quốc tế, hy vọng có tầu vớt thôi. Tình trạng bây giờ thảm não, không nước, không đồ ăn, chỉ thừa dầu diesel, nhưng máy thì không nổ, hộp số vửa đứng kẹt xong. Tôi và PhD ra mũi ghe nói chuyện riêng.
.
 

_ Nếu máy nổ lại thì T. có cùng đi tiếp nữa không ?. PhD hỏi tôi.

_ Đi chứ, kệ mẹ, chết cũng đi, sửa soạn cả năm nay rồi, chưa thấy được hơi nước biển nữa, không lẽ bỏ. Tôi trả lời, rồi nói tiếp:
.
 

_ Nhưng mà nên cho Boy và Dao, biết sự thật, để hai đứa nó quyết định, mạng sống của tụi nó mà, cho tụi nó hiểu hoàn cảnh hiện thời ra sao. Tôi nói với PhD.
.
 


Tôi và PhD tiếp tục lau cái máy cho thiệt sạch bên ngoài, máy đã mới giờ càng thêm bóng lộn. Sau đó thì PhD nổ máy lại được bình thường, nhưng không vô số chân vịt. Lại tắt máy, rồi nổ lại, không có gì lộn xộn. Cho chân vịt chạy ghe xuôi sông một chút, rồi tắt máy, tắp vô cồn bên trong sông lại. Nhớt cũ thì còn lại đâu chừng cái thùng trên 5 lít.

Bốn đứa xúm lại, giờ bàn chuyện quan trọng. PhD và tôi giải thích tình trạng máy chắc không sao, hộp số bây giờ có nhớt máy cũ, không có nhớt hộp số, nhưng vẫn có thể chạy được, bao xa, bao lâu thì không biết, chĩ hy vọng chạy chầm chậm thì hộp số sẽ không bị nóng lắm. Còn không nước, chỉ có 20 lít, không đồ ăn, máy bơm chưa gắn, cột buồm chưa gắn, buồm thì có, nhưng rất nhỏ, không hy vọng đi bằng buồm được. Ngoài ra còn công an bắt, xét, vẫn còn sâu trong sông, mới đi chưa được 1/3 đường ra biển. Tới cửa sông thí chưa biết có thoát được mắc cạn lườn cát ngầm hay không. PhD cũng nhắc, mấy thằng nhóc em ăn cắp ghe nhà đi lần rồi, vướng cạn lườn cát nằm chờ công an đến bắt nhốt hết, 17 đứa.
.
 

PhD cho biết, bây giờ mỗi người nên suy nghĩ, đi hay trở về, vẫn còn được, còn PhD thì sẽ vẫn đi, dù một mình, cho dù chết chắc, nhung hy vọng có thêm một người đi theo.
.
 

Tôi cho biết cũng sẽ đi chung với PhD, vì lúc toan tính từ đầu, nếu không có ai, thì hai đứa vẫn đi được. Tôi và PhD đều có cuốn Geographic Magazine, có bài nói về tên con nít Mỹ, chưa tới 18 tuổi, một mình vượt Thái bình Dương trên chiếc thuyền buồm nhỏ, hai đứa gối đầu giường đọc cả năm nay. Đọc và thuộc từng chi tiết.
.
 

Hồi lâu, Dao và Boy đều đồng ý quyết định đi tiếp, cho dù chuyện gì xẩy ra cũng chịu, chia xẻ chung sống chết thôi. Bây giờ bàn với nhau, phải đi mua dừa dằn ghe thật nhanh cho có sức nặng và có nước uống, cùi dừa non, dừa già đều ăn đưọc. Dao và Boy lo chuyện đó khi ngừng ghe lên bờ mua dừa. PhD và tôi coi ghe, gắn máy bơm, gắn cột buồm, đúng ra là gắn đế cột buồm, còn cột buồm khi nào cần mới được dựng lên.
.
 


Chúng tôi lại lên đường, không khí có hơi u ám chút vì những chuyện bất ngờ từ sáng tới giờ không có trong chương trình. Tắp vào một khu thật vắng để tránh dòm ngó, nhìn rất thuận tiện, từ bến ghe nhỏ, có thể nhìn thấy tất cà mọi người từ bên trong bờ đi ra, không có mấy nhà, toàn bờ ruộng trải vô xóm. Dao và Boy, lấy tiền rồi kéo nhau vào nhà có vườn dừa đầu tiên hỏi mua dừa. Tôi và PhD củng đi theo vào vườn chút để quan sát. Dao leo dừa rất nghề nghiệp có học từ nhỏ trong vườn bằng hai chân chụm lại. Boy chưa leo dừa bao giờ, nhưng cứ leo đại kiểu con khỉ bám cây, hai chân bò lên, thấy cũng leo được. Người có vườn cũng cho mấy đứa nhỏ leo phụ hái dừa cho lẹ, vì tụi tui nói gấp lắm, cần lên dừa cho kịp về Cần Thơ trước trời tối, mua đâu 4 hay 500 trái gì đó. Tôi nhắn Boy và Dao ráng bẻ nhiều dừa tươi, đừng bẻ dừa già vì cùi dừa dầy lắm, khó lấy ra ăn. Còn mấy người trong vườn thì họ bẻ xuống toàn dừa già.
.
 

Thấy mọi chuyện có vẻ êm đẹp, mấy cô nhỏ trong nhà cũng ra, phụ bê dừa trong vườn tới mé sông gần ghe. Tôi và PhD quay xuống ghe để gắn máy bơm và chân cột buồm. PhD ngồi phía sau ghe gắn chân mấy cây lan can sau ghe để căng dây khi ra biển cho khỏi rớt xuống và gắn máy bơm gần đáy máy ghe, có thể quan sát ai đến gần thì cho biết đê tôi dấu đồ lại. Tôi ngồi xụp xuống dười khoang, hay hầm ghe trước mũi, bới đồ làm chân cột buồm để sẵn đó, khoan lỗ đút chân cột lên, sửa soạn miếng đĩa sắt tròn mang lên trên mũi ghe gắn đậy ngược lại, nhìn cũng giống gắn chân đế cho khẩu đại liên ở mũi ghe. Tất cả đồ nghề phía trước ghe được dấu dưới mấy tấm bạt, để bọc ghe cho sóng đánh không vô nước trong ghe.
.

Trong lúc tôi đang mò đồ ra làm rất vội vàng dưới khoang hầm nghe thấp ở dưới, thì PhD đằng phía sau nói vọng lên ra hiệu:
.
 

_ Đậy dồ lại, có người ra tới nghe dòm.
.
 

Tôi vửa vén vải đậy đồ lại, nhìn ngược lại phía PhD sau ghe, rồi ngước nhìn thẳng lên thân ghe, thì thấy một thằng nhỏ chừng 15 tuổi đã bám thành ghe nhìn xuống coi tôi đang làm gì trong đó. Quá trễ, nó nhìn thấy tôi đang vội vàng kéo vải che đồ lại, và nghe được tiếng của PhD từ sau nói vọng tới. Quá trễ, nó đã đến đầu ghe nhìn xuống không biết từ hồi nào, trước khi PhD từ đằng sau trên cao phát giác ra. Thằng nhỏ bỏ lại gáo, gầu, xà bông, bàn chải, khăn tắm, nó đi ra sông tắm chiều. Nó chạy tuốt vào con đường đất hai bên bờ ruộng, chạy vô xóm làng, xa bên trong. Từ trong đó mà có người đi ra, là tôi có thể nhìn thấy được từ rất xa, mất ít phút thì họ mới tới được bờ sông chỗ ghe đậu. Chắc là nó chạy đi báo công an vì thấy ghe lạ và người có hành động khả nghi.
.
 

Tôi nói với PhD, nãy giờ đều thấy thằng nhỏ đã làm gì rồi bỏ chạy:
.
 

_ Nó chạy đi báo công an rồi, bây giờ nếu thấy người trong bờ nhà tuốt trong xóm đi ra con đường đất là tụi mình phải dọt, bây giờ tôi lên kêu hai thằng đang hái dừa đi xuống ghe dọt gấp.
.
.
 


Mua dừa: Mấy anh chờ má em đưa tiền thối !  
.
 



Tôi lên bờ lại, đi vô nhà vườn dừa, bây giờ dừa bỏ duới gốc, đầy đất, thành một ụ chờ chuyển lên ghe, tui dục mấy đứa nhỏ mang ra ghe lẹ dùm, PhD phụ quăng dừa vô khoang ghe. Boy và Dao còn leo trên cây dừa vì chưa hái đủ số, mọi người lớn nhỏ đứng chung quanh, không khí nhộn nhịp vui vẻ, họ trúng mánh bán được nhiều dừa. Tôi đứng dưới đất nói vọng lên:
.
 

_ Thôi đủ dừa rồi, xuống gấp, cho dừa lên ghe, rồi đi liền.
.
 

Boy và Dao, không hiểu tại sao vì chưa hái đủ số, bám trên trên cây dừa nói vọng xuống:
.
 

_ Chưa đủ số dừa mà đi đâu.

_ Thôi hai đứa bay cứ ở lại mà hái mua dừa, khi đủ số thì tự tìm cách về lấy nhe, hai đứa tao phải đưa ghe đi trước đây, tụi bay không đi thì ở lại nhe. Tôi không thể cho biết là có đứa nhỏ đang chạy đi báo công an, vì mọi người chung quanh sẽ nghe thấy. Tôi nói thật chậm từng chữ.
.

Dao và Boy nghe vậy tụt xuống liền lại gần tôi hỏi nhỏ. Tôi chì vắn tắt: có đứa nhỏ phát giác tao và PhD đang sửa soạn ghe, nó bỏ chạy đi kêu công an rồi. Bây giờ trả tiền xách dừa lên ghe chạy.
.
 

Chúng tôi nói với gia đình bán dừa, thôi đủ rồi giờ trả tiền cho số dừa đã hái, cho lên ghe phải đi gấp, mọi người vội vã mang dừa cho lên khoang. Trả tiền mới và chẵn cho mấy cô nhỏ, không có tiền thối đủ, họ đi kiếm má họ giữ tiền lẻ, chúng tôi buông dây quay đầu ghe đi vội vã, mắt vẫn canh chừng nhìn vào bở dừa tre trong làng sau mớ ruộng coi có ai cầm súng chạy ra chưa, vì đồng trống rỗng có thể nhìn thấy dễ dàng mọi mặt, khu nhà có vườn dừa này nằm chơ vơ một mình ngoài sát bờ sông.
.
.

 z-td-july-free-4.jpg picture by tddesign

.
.


Cô con gái nhỏ vẫn cầm tiền chẵn dùng dằng vì chưa có tiền thối lại, chúng tôi mua dừa không trả giá lại mua nhiều nên họ thích lắm:
.
 

_ Mấy anh đợi chút, má mang tiền ra liền mà.

_ Em cứ giữ tiền dư đi, ghi sổ, lần sau tụi anh ghé lại mua dừa tiếp sẽ tính tiền sau. Chúng tôi nói vọng lại, nổ máy quay ghe chạy, không thèm lấy tiền thối.
.
 

Mấy đứa nhỏ đứng trên bờ cũng thấy hơi lạ, nên đứng đó nhìn theo, Tôi vội vàng nhào vào gắn thật nhanh cái đế chân cột buồm, nãy đã sửa soạn và đang làm dở, đã khoan được mấy lỗ, giờ chỉ bắt ốc sắt vô thôi. PhD thì bắt được mấy cái chân lan can sau sàn cuối đáy ghe, còn bơm thì lổn ngổn dây ống, chưa bắt bơm nưóc vô máy được. Nhìn vô sâu trong làng qua bờ ruộng trống thì chúng tôi an tâm hơn, vì không thấy có ai vác súng ra tìm, còn thằng nhỏ, cũng không thấy nó trở lại lượm đồ mang ra tắm sông, nên vẫn ghi nghờ chuyện sẽ chắc sẽ có công an đến tìm bắt chút nữa thôi.
.
 

Tự nhiên tôi nghĩ ra là chắc không có đủ công an hay không gom đủ người trong làng nhỏ ra chạy bộ trên bờ ruộng ra sông chỗ ghe đậu vì chúng tôi đông tới mấy đứa, mà có thể dùng máy gọi ghe đi tuần từ đồn công an ra, chặn đầu trên, hay đầu dưới, hay đi dò ngược xuôi trên sông để bắt, như vậy nhanh và dễ hơn chạy trên bờ ruộng, vì chúng tôi có thể thấy từ xa rất dễ dàng, biết đâu có thể phục kích chơi lại. Tôi nói với PhD hạ máy ghe nhỏ xuống, yên lặng coi có tiếng máy ghe khác đang nổ chung quanh không. Tụi nó có thể rượt bằng ghe hay chận xét, không thèm đi bộ ra bắt đâu, như vậy tụi nó dễ xoay sở hơn. Tôi nói cho PhD biết dự đoán này.
.


Tôi nhìn thấy mấy bụi dừa nước sát bờ sông bên kia, rất kín và rất nhiều rậm rạp không thấy xuyên bên trong, cành lá dừa đụng sát bờ nước sông, tôi nói PhD, lủi ghe vào đó trốn một chút. Vén lá dửa nước ra, chúng tôi luồn kéo được ghe vào kín khuất bên trong, có thể nhìn ra ngoài quan sát được, ghe bên ngoài đi nhanh khó có thể nhìn thấy có thuyền của chúng tôi đằng sau những hàng lá dừa nước đầy đặc phủ ra mặt sông. Chúng tôi lặng yên chờ đợi, Tôi và PhD làm tiếp những chuyện đang bỏ dở. PhD không thể thử máy bơm vì phải nổ máy, vẫn lui cui làm tiếp. Boy và Dao thì canh chừng trên bờ và dưới nước nghe coi có ai hay tiếng máy ghe nào đến gần không. Khu này khá hoang vắng, bỏ Cần Thơ đi xa lắm rồi, từ lúc ghé mua dừa tới giờ chưa thấy có ghe máy nào qua lại, có lẽ gần chiều tối, giờ ăn cơm rồi.
.
 
.


Làm sao chơi lại cái xuồng với nửa tiểu đội công an đầy AK trên đó ?
.
.



Chúng tôi đều nghe có tiếng máy ghe rất nhỏ từ xa vang đến, lụp bụp tiếng nổ dòn của loại máy đuôi tôm, một chiếc ghe sẽ đi gần đến, chúng tôi yên lặng, xỏa lại kín những hàng dừa nước che bọc trọn ghe bên trong, và cũng bám lá dừa nhìn ra ngoài. Tôi cũng mang cái túi dù đỏ, đeo lên vai chờ đợi. Tiếng máy ghe to vang lên gần, rồi tôi cũng nhìn thấy bóng ghe nhỏ ngoài giữa sông, không phải ghe mà là cái xuồng dài máy đuôi tôm.
.

Thiệt hồi hộp đứng tim, chiếc xuồng dài, phải đến sáu mống, nón tai bèo, cầm AK, thêm tên phía sau lái đuôi tôm, vượt nhanh lên, ngược chiều chúng tôi đi về phía Cần Thơ nơi bờ sông chúng tôi đã ngừng mua dừa. Tôi ngán ngẩm, như vậy là không đủ đồ chơi lại rồi.
.
 
Chiếc xuồng tiến rất nhanh về khúc sông có ghe chúng tôi đang núp thiệt kín bên bờ. Tim tôi đập mạnh muốn tung ra khỏi lồng ngực như cái tiếng máy ghe đuôi tôm nổ vang to dần. Tôi cắn môi mở to mắt ra nhìn cái xuồng đầy công an và AK trên đó, có lẽ còn có thêm PGR  như B40 nữa, nửa tiểu đội mà. Ước gì tôi có khẩu M60 hay M72, thiệt tiếc, mấy thứ đó to qúa, má của PhD không thể chuyển xuống trước được cho dù tháo gỡ rời ra. Chiếc xuống đầy công an cũng không đi nhanh cho lắm, nhưng càng tiến lại gần hơn .. không biết họ có biết chúng tôi đang trốn bên trong này không ?




.
hết bài thứ sáu
coi tiếp bài thứ bẩy ... không có gì thê thảm hơn là đụng độ với công an .. loạt đạn AK bắn thẳng vào chúng tôi, đầu đạn tung tóe chung quanh ..
.
.
by duongtiden . duongtiman
.

No comments:

Post a Comment

Labels Loại Bài

Followers

Blog Archive

About tmd.design

My photo
a place for architectural design and others ... more , viết truyện lẩm cẩm tào lao và nhiều nữa .. contact: tmd.design@yahoo.com
Powered by Blogger.