copy of tmddesign old multiply blog

Pageviews

Tuesday, October 20, 2009

một mảnh đời nằm lại giữa đường đi tìm tự do, chuyện kể về một người Kiến Trúc nằm lại ở Galang, Indonesia

.
.


.
.
về những nhân vật Kiến Trúc Saigon đã khuất.
.
 



Ít hôm nay, không khí sôi động hơn chút về những chuyện đang xẩy ra khi tổ chức cho kỳ đại hội 5, Kiến Trúc SG họp mặt tại San Jose năm tới. Từ trước kỳ đại hội 3, năm 2004, tôi thường gửi những tờ email cho các anh chị em Kiến Trúc ở mọi nơi để cổ động cho mọi người tham dự thiệt đông, trao đổi những hình ảnh KT xưa và nay để tạo hiếu kỳ cho mọi người. Khi tham dự đại hội ở Houston, tôi có thất vọng nhỏ, ban tổ chức không dành chút thời gian, nhắc đến những anh chị em KT đã khuất bóng, ngay cả anh Mạnh xuân Phụng, một trong những người tổ chức ĐHKT kỳ 2, không còn nữa. Mà chỉ có giới thiệu nhau, giới thiệu con gái thầy Huỳnh kim Mãng đọc thư ban phép lành cho đại hội, chẳng nhắc thầy, như thầy Bùi quang Hanh, qúa cố sau khi dự đại hội kỳ 1, chẳng nhắc bạn KT đã qúa cố, không một lời, dù cho chương trình dài. Cho nên nên thấy thiếu cái tình người sống dành cho người chết, gần gũi nhất là những người cùng trường ĐHKT, theo như lễ nghĩa của người VN, xa hơn là những người đã hy sinh giữ tự do trong suốt mấy chục năm có cái trường ĐHKT SG để có bao nhiêu người được học hành xong, qua Mỹ thành công, vân vân …
.
 
Đó chỉ là một thiếu xót nhỏ, ngoài ra ĐHKT3 rất là công phu, ban tổ chức hy sinh rất nhiều thời gian và vật chất riêng tư để anh chị em KT mọi nơi có dịp gặp gỡ. Được mọi người tham dự cám ơn và ghi nhớ, ghi công ban tổ chức. Nhờ ĐH Houston, đã đặt khuôn mẫu trang trọng và qui mô, kế tiếp là đại hội 4 ở Tampa, thì ban tổ chức đã ghi nhận và đã có phút mặc niệm cho những người qúa cố rất xúc động.
 
.
 
 

Ở đây không phải vì anh của tôi là kts Hùng đã quá cố, mà tôi nói như vậy, có cả bao nhiêu anh chị em Kiến Trúc đã nằm xuống, cả bao triệu người VN nằm xuống trước ĐH kỳ 3 năm 2004.
.
 


Tiên học lễ là như vậy. Tôi có viết một bài dài về chuyện đó sau đại hôi gửi đi cho anh chị KT. Bây giờ không tìm thấy lại được. Lúc đó, cảm xúc và ghi nhận có khác hơn lúc này ngồi viết lại. Nói chung con người VN có căn bản cội nguồn, có sống có chết có tình nghĩa, nên kỳ đại hội 5 này sẽ cần có thêm phần chào quốc kỳ một cách trang trọng cho những anh chị em đang sống trên những mảnh đất tự do không CS.

.
 


một người bạn trẻ KT đến galang vào những ngày tháng cuối:
.
 



Trước đại hội KT kỳ rồi ở Tampa. Tôi có vào site của ĐH và từ đó vào site của Đặng Đình Thành KT77, ở geocities.com, viết về thời gian ở trại tị nạn, ghi nhận lại rất công phu, một hoàn cảnh lịch sử di dân vì tự do của dân tộc VN. Tôi đọc qua đọan viết về anh Nguyễn anh Cần, một kiến trúc năm KT68, anh là sĩ quan, đại úy Công Binh được biệt phái cho đi học kts tại ĐHKT SG. Lúc đó, những câu chuyện tị nạn, đưa tôi về những kỹ niệm riêng, nhiều năm trước đó tôi cũng là một người VN tị nạn chính trị, nằm chờ đi định cư ở trại tị nạn ở gần Tangjung Pinang, trên hòn đảo Bintan ngay kế bên Galang.
.



Gần đây, khi viết hồi ký về chuyến đi vượt biển của mình, tôi lại có dịp tìm những kỷ niệm từ Tangjung Pinang, tình cờ vào site của Carina Oanh Hoàng, đọc những câu chuyện cảm động ứa nước mắt, buồn bã và đau thương hơn chuyến đi của chúng tôi rất nhiều. lại tình cờ gặp lại Đặng đình Thành ở đây.
 
.
 
.
 


Mới đây anh Nguyễn hoàng Phố KT69, có nhắc chuyện anh Nguyễn anh Cần, người đã nằm lại ở Galang, đường tự do đi không đến đích, nhắc đến site của Thành. Hôm nay theo một vòng tròn đẩy đưa, gặp Hoàng thị Oanh Oanh, với những câu chuyện bi thương ngày xưa, và lòng bác ái, hào hiệp ngày nay của cô bé lúc 16 tuổi bước lên bờ bên đảo hoang vắng với hai người em bé nhỏ, trên hành trình tìm tự do, đến sự gặp mặt với Thành ở ĐHKT Tampa năm 2008, gặp anh Phố, một vòng tròn hội ngộ, mọi chuyện đều dính với nhau.
.
 


Hôm nay, nhắc lại một nhân vật Kiến Trúc đã nằm xuống, khi đang nửa đường đi tìm tự do, anh Nguyễn anh Cần KT68. Về tuổi đời trong trường KT, thì anh Cần lúc đó đã khá lớn, đã là đại úy sĩ quan công binh. Tôi chỉ nhớ anh đầu hớt tóc cao, vui vẻ, mang kiếng trắng cận, vậy thôi, học cùng lớp KT68 với Ng thị Hải, Ng thị Năng và anh Kiều công Long, Không nhớ là tôi có dịp nào nói chuyện với anh lâu hay không.
.
 


Hôm nay, trích lại câu chuyện tương ngộ của Đặng đình Thành KT77, và anh Nguyễn anh Cần KT68, qua một hoàn cảnh rất đặc biệt ở trại tị nạn Galang vào những năm cuối 1989 .. xin mời đọc bài dưới đây trong site của ĐĐT. Để biết về những ngày cuối của anh Cần.
.
 









.
.
 
z-dt-tampa-k79.jpg picture by tddesign
.
Đặng đình Thành KT77, Liễu và Thư KT79, hình tại Đại Hội Kiến Trúc Tampa, Florida, tháng sáu, 2008
.
 
 
 
Thôi thì, bài viết này  coi như món nợ trả cho anh C., tôi xin giữ lại những hình ảnh đẹp nhất cuả anh trong những ngày cùng làm việc ở Galang, và cuả chị Kh trong những ngày cơ cực ở Kuku vậy

.
 

thanh dang 
2007
.
.
mạn phép lấy bài của anh Thành đưa về đây.
.

No comments:

Post a Comment

Labels Loại Bài

Followers

Blog Archive

About tmd.design

My photo
a place for architectural design and others ... more , viết truyện lẩm cẩm tào lao và nhiều nữa .. contact: tmd.design@yahoo.com
Powered by Blogger.